Đây là trà bổ khí huyết, dưỡng nhan sắc hồng hào khỏe đẹp bền lâu từ trong ra ngoài. Bài cây rừng của bà con dân bản làng truyền đời. Họ chỉ dạy cho con cái trong nhà. Cái này vanh ko được học, các bà ko dạy ^^ vì vanh là ng ngoại tộc. Vanh chỉ mua uống và chia lại cho bà con bạn bè cùng dùng thôi. 1 gói kia là 1 ấm. Đun đi đun lại uống thay nước lọc cả ngày. Khi nào nước nhạt màu thì thay bã. Vanh đun uống 1 mình thì 1 gói kia là cả tuần mới nhạt màu. Món này uống ngon như 1 loại trà thảo mộc, nước có màu đỏ đẹp tựa rượu vang, vị thơm nhẹ thoảng qua như gió ^^ chẳng khó uống tẹo nào đâu, rất ngon là khác.
Chia mãi, góimãi, được 20 ấm thôi. Các bà đưa cây cho thì từng bọc bọc ^^ mình phải rửa, sấy, phơi lại. Xong chia gói đủ lượng 1 ấm. Rồi in dán cái tên, biên rõ ràng hdsd. Đóng bọc cẩn thận ko có ẩm mốc. Thiệt! Của 1 đồng, công 1 nén. Nên vanh cứ hay làm đi làm lại tẩn mẩn. Bà con thấy hay tặc lưỡi, mày làm vầy là xong rồi, sao loằng ngoằng vậy? Thôi làm vầy mất công lắm, mày làm đi, bà ko làm đâu. Ừ thì làm. Ta nói, cây thuốc tốt mà ko làm kỹ thì tác dụng ko đạt đủ 10 phần. Làm cái j cũng nên làm cho tới hết nỗ lực. Còn đã nỗ lực rồi mà vẫn ko đạt thành tựu thì tức là số phận kkk… buông là phải lẽ.